“Con nhà huỳnh đế phú quý” là một thành ngữ trong tiếng Việt, có nghĩa là người con của một gia đình giàu có, quyền quý. Thành ngữ này xuất phát từ câu chuyện dân gian kể về vua Gia Long khi đi tuần thú ở đảo Phú Quý, được ngư dân dâng lên món cua huỳnh đế. Vua Gia Long vô cùng thích thú với món ăn này và ban tặng cho ngư dân một số vàng bạc. Từ đó, cua huỳnh đế được xem là món ăn quý hiếm, chỉ dành cho vua chúa và những người giàu có.
Ngoài ra, thành ngữ này cũng có thể được hiểu theo nghĩa bóng, chỉ những người sinh ra trong gia đình có điều kiện kinh tế tốt, được hưởng đầy đủ về vật chất và tinh thần. Những người này thường không phải lo lắng về cuộc sống, có thể thoải mái học tập, làm việc và phát triển bản thân.
Một số cách sử dụng thành ngữ “con nhà huỳnh đế phú quý” trong câu văn:
- “Anh ấy là con nhà huỳnh đế phú quý, từ nhỏ đã được nuông chiều nên tính tình rất kiêu ngạo.”
- “Cô ấy là con nhà huỳnh đế phú quý, nhưng cô ấy lại rất giản dị và hòa đồng.”
- “Tuy là con nhà huỳnh đế phú quý, nhưng anh ấy vẫn rất chăm chỉ học tập và làm việc.”
Tóm lại, “con nhà huỳnh đế phú quý” là một thành ngữ mang ý nghĩa tích cực, chỉ những người sinh ra trong gia đình có điều kiện tốt, có cơ hội được phát triển toàn diện.